Gặp Nhau Là Duyên Phận - Chương 6
Trên đường về nhà tôi chợt nghĩ, vừa rồi ánh mắt anh nhìn tôi hình như rất kinh dị. Càng nghĩ tôi càng thấy mình cũng có chút dị, là con gái ai lại làm cái việc “ga–lăng” đó, chuyện ấy chỉ có con trai làm. Là tôi mang nội tâm con trai sao? Nên hai mươi lăm tuổi đời vẫn độc thân không mảnh tình nào vắt vai… Tôi thở dài, lên xe chạy về nhà trọ, hôm nay đến đây tôi đem xe theo.
Chiều nay tôi lại xơi mì gói cho nhanh, ăn xong tôi đăng nhập vào Đế Thiên Truyền Kỳ, tên anh đang sáng nhưng tôi gọi anh không trả lời. Tôi lại đi lang thang khắp các bản đồ, giờ này ai cũng treo máy để ngủ hoặc ra ngoài ăn uống. Đế Thiên Truyền Kỳ chỉ nhộn nhịp từ mười chín giờ đến hai mươi hai giờ, khung thời gian ấy có rất nhiều hoạt động. Nhà phát hành chọn khung giờ mọi người đã xong công việc để mở hoạt động quả nhiên hút người chơi. Cứ đến giờ mọi người lại tập hợp trò chuyện, tán loạn khắp các kênh.
Bây giờ mới là mười bảy giờ chiều, lang thang chán tôi tìm chỗ để treo nhân vật kiếm ít kinh nghiệm lên cấp. Vừa định tắt đèn màn hình thì có dòng chữ hiện lên kênh thế giới làm tôi chú ý.
– HuynhHoa có đang online không?
– HuynhHoa có online hãy trả lời!
Người gọi tôi tên là Mộ Dung Thiên. Cả cái sever này mỗi tôi có nick tên là HuynhHoa, thật thắc mắc cái tên lạ hoắc nào đang hò hét tên mình nhỉ? Quen mình sao? Tôi mở kênh thế giới và chào.
– Hello… Can i help you?
– Là anh đây, mới gặp nhau ban chiều đó.
Tôi vỡ lẽ:
– À…
Anh là Vũ. Sau đó hệ thống nhắc nhở tôi: Mộ Dung Thiên mời bạn vào đội.
Tôi chọn gia nhập đội và chuyển sang trò chuyện trong kênh đội.
– Nhanh ghê, mới chiều giờ mà anh luyện lên đến cấp ba mươi ba rồi á?
– Đâu có nhanh gì, mấy nhiệm vụ tân thủ rất dễ, cứ nhấp vào là nhân vật tự động chạy, đánh rồi lên cấp. Mà nhiệm vụ lever ba mươi ba khó quá, đánh mãi quái không chết…
– Tọa độ.
– [Cổ Loa 34:72]
Anh gửi cho tôi tọa độ chỉ cần nhấp vào, nhân vật của tôi tự động chạy đến đó. Tôi nói:
– Đợi chút em đến giúp.
Tôi gửi kèm vào đó icon cười.
– Thanks you so much.
Anh cũng gửi icon mặt cười.
Cấp độ cao đánh quái cấp thấp cứ như dạo phố, hiện tại tôi chân chính hiểu được cảm giác của “chồng” tôi trong những lần tôi gọi anh đánh phụ quái nhiệm vụ, chỉ có duy nhất một loại cảm giác là tốn thời gian và nhàm chán. Vũ bất ngờ gọi tôi trong kênh đội:
– Nga.
– Đừng gọi em như vậy, cứ gọi tên nick là được.
– Ok. Em sợ mọi người biết tên thật của em sao?
– Không, chỉ là game ra game, đời là đời. Ít người biết về mình giữa chừng nếu có bỏ game cũng ít lưu luyến và vướng bận.
– Vậy người bạn em quen qua game kia hẳn là người đầu tiên hẹn em offline mà em đồng ý nhỉ?
– Là người thứ hai. Người đầu tiên là một người bạn gái.
– Ồ.
Hoàn thành nhiệm vụ ở bản đồ Cổ Loa, tôi mang nhân vật của Vũ lên tầng cao nhất của mật đạo Cổ Loa luyện cấp. Vì như bao người chơi khác, nhân vật Mộ Dung Thiên xong nhiệm vụ ở Cổ Loa cũng đạt cấp ba mươi lăm, nhiệm vụ tiếp theo cần là cấp ba mươi tám. Ngồi nhìn thanh y nữ hiệp chinh đông chiến tây mà kinh nghiệm nhận vào chỉ “+1” tôi thấy cực kỳ nhàm chán, vì cấp độ của tôi hiện lớn hơn quái quá nhiều. Hệ thống quy định khi cấp độ lớn hơn quái từ mười cấp trở lên kinh nghiệm nhận được chỉ có “+1”. Còn Mộ Dung Thiên mang bố y tân thủ nhỡn nhơ đứng hưởng kinh nghiệm… Tôi chân chính hiểu được cảm giác “cực kỳ nhàm chán” là như thế nào!
– Em có đang bận gì không, chúng ta có thể trò chuyện hay không?
Tôi cười nói:
– Không bận.
– Theo em game này như thế nào?
Tôi gửi anh hình mặt cười trước khi trả lời.
– Anh hỏi nghe cứ như GM đang điều tra cảm nhận của game thủ vậy… Đồ họa đẹp, nhân vật đẹp, nhất là nhạc hay…
– Em không quan tâm hiệu ứng của game sao?
– Có chứ, nếu nó quá nhiều, quá choáng ngợp em tắt đi cho đỡ lag.
Anh gửi vào kênh trò chuyện icon giơ cờ trắng, anh chịu thua tôi rồi! Tôi lại nói tiếp:
– Em chơi game cũng không phải vì PK giải trí nên mấy kỹ năng có mượt có khủng bố gì hay không cũng không quan trọng nốt, hahaha.
Anh lại gửi icon lau mồ hôi trán.
– Anh thắc mắc, chơi game này mà không pk thì có thể làm gì?
Được câu hỏi của anh tôi bắt đầu ba hoa:
– Có thể làm nhiều việc lắm nha, tám nhãm nè, chế tạo trang bị nè, chụp hình tự sướng nè…
– Hả? Chụp hình tự sướng, như thế nào? Anh tìm không thấy nút chụp hình trên giao diện ^_^.
– Chụp màn hình thì cần gì nút chụp trên giao diện game.
Tôi gửi cho anh icon cười ngặt nghẽo. Anh chỉ còn biết lau mồ hôi trán.
Tôi và người bạn mới quen cứ người hỏi người trả lời, nhưng chỉ là những việc trong game. Anh là người mới thì phải, hỏi rất nhiều về cách chơi, cái nào tôi biết tôi trả lời anh, những điều không biết thì cười cho qua.
Mười chín giờ, cuộc thi “Vấn đáp” mở, mọi game thủ đều có thể tham gia, không cần biết họ đang đứng ở đâu, đang làm gì đều có thể mở giao diện cuộc thi để chơi.
Giới thiệu một chút về hoạt động “Vấn đáp” trong Đế Thiên Truyền Kỳ, đây là một cuộc thi trả lời câu hỏi theo hình thức trắc nghiệm, mỗi câu hỏi sẽ có sẵn bốn đáp án cho người chơi lựa chọn trong đó chỉ có một câu là đáp án chính xác. Vấn đáp chính là hỏi và đáp!
Điểm được tính theo thời gian trả lời câu hỏi của người chơi, mỗi câu hỏi chỉ có mười lăm giây để người chơi suy nghĩ và chọn đáp án, người nhanh tay nhất và đáp đúng sẽ được điểm tuyệt đối cho câu hỏi đó. Mỗi câu điểm cao nhất là mười. Người nào trả lời sai sẽ không có điểm, trả lời chậm điểm bị trừ theo số giây họ chậm. Kết thúc hoạt động người chơi sẽ được thưởng kinh nghiệm và đồng dựa vào số điểm họ trả lời được. Người trả lời nhanh nhất chính xác nhất sẽ đứng đầu bảng, được vinh danh trên kênh thế giới, đồng và kinh nghiệm nhận vào tất cả nhân ba, hạng hai đồng và kinh nghiệm nhân hai. Những người chơi còn lại nhận đồng dựa theo điểm họ tích lũy được.
Trong game này “Vấn đáp” là hoạt động tôi thích nhất, bởi nó mở mang cho tôi thêm chút kiến thức mà trước nay tôi vô tâm không tìm hiểu tới. Những câu hỏi đều ít hoặc nhiều liên quan đến lịch sử nước nhà. Nhà phát hành game lập trình ra chúng hẳn để cho hoạt động được sát với nội dung game. Cũng chính vì thế, tối nào cũng vậy, cứ đúng bảy giờ tôi luôn hăm hở mở giao diện cuộc thi vấn đáp lên và bắt đầu hồi hộp đợi chờ giải đề thi.
Thường thì tôi và “anh” sẽ cùng tranh nhau hạng nhất. Mới vào game tôi chẳng biết mô tê gì về mấy câu hỏi đó, nói đúng ra tôi không biết đáp án. Sau thời gian dài ghi lại chúng, tìm hiểu thông tin trên mạng, một vài câu tôi thực chất không tìm được đáp án chỉ có thể dùng cách loại trừ dần qua những lần câu hỏi bị lập lại… sau gần hai tuần tôi biết được hầu hết đáp án của hơn trăm câu hỏi trong hoạt động.
Hôm nay cũng vậy, đúng thời gian tôi mở giao diện vấn đáp. Câu hỏi đầu tiên chính là:
“Nữ hoàng duy nhất của Việt Nam là ai?”, bên dưới có bốn đáp án là: “Trưng Trắc, “Triệu Thị Trinh”, “Lý Chiêu Hoàng” và “Lý Chiêu Thánh”.
Tôi chọn Lý Chiêu Hoàng, tổng kết điểm câu hỏi thứ nhất tôi được mười điểm nhưng lại xếp hạng hai, người xếp hạng thứ nhất không ai khác hơn chính là anh – chồng tôi Vô Tình. Tôi biết anh trả lời nhanh hơn tôi nên mới xếp trước tôi. Hôm nay anh online mà chẳng nói với tôi tiếng nào, lòng tôi bất chợt có chút buồn buồn.
Câu hỏi thứ hai: “Trong khởi nghĩa Lam Sơn, Lê Lợi phải thu quân hai lần lên cùng một ngọn núi, đó là núi nào?”
Bốn đáp án gồm: “Núi Nưa”, “Núi Đọ”, “Núi Nhồi” và “Núi Chí Linh”.
Với câu hỏi này nếu ai từng được đi học nhất định sẽ biết. Nhà phát hành cố tình lập trình ra những câu hỏi đơn giản để game thủ dễ dàng kiếm được điểm đổi kinh nghiệm và đồng. Lần này tôi được mười điểm vẫn đứng hạng hai, có chút uất ức trong lòng.
Câu hỏi thứ ba: “Vì sao Trưng Trắc được gọi là Trưng vương?”
Bốn đáp án gồm: “Vua Đông Hán sắc phong”, “Được truy phong”, “Tự xưng” và “Dân chúng xưng tụng để ghi nhớ công lao”.
Các bạn có biết lần đầu tiên tôi chọn đáp án nào hay không? Tôi chọn đáp án “dân chúng xưng tụng để ghi nhớ công lao” của bà. Đó là đáp án sai, còn các bạn thì sao? Có thể ngay lập tức trả lời câu hỏi cực kỳ đơn giản này hay không?
Ngay lúc tôi vừa chọn đáp án, có tin nhắn mật gửi qua. Là Mộ Dung Thiên gọi tôi.
– Em đang làm gì vậy, anh gọi kênh đội không thấy trả lời.
Tôi nhìn nhanh qua kênh đội, hóa ra anh gọi tôi hai lần, chỉ đơn giản gọi tên tôi. Tôi trả lời mật với anh.
– Đang thi vấn đáp.
Anh hỏi lại:
– Là gì?
Tôi không vội trả lời anh vì câu hỏi trước vừa được tính điểm, tôi lại được mười điểm tuyệt đối cho câu vừa rồi. Vô Tình cũng vậy, hạng anh vẫn trên tôi. Bạn muốn biết đáp án chính xác hay không, chính là “tự xưng” đấy. Câu hỏi tiếp theo cũng hiện ra.
“Mộ vua Quang Trung ở đâu?” và đáp án gồm: “Gò Dương Xuân”, “Núi Ngọc Trản”, “Núi Chóp Vung” và “Núi Kim Phụng”.
Theo bạn đáp án là gì? Tôi chọn nhanh vào một trong bốn đáp án rồi trả lời mật cho Vũ.
– Anh chọn vào mục hoạt động, nhìn thấy chữ vấn đáp thì nhấn vào nút tham gia.
– Ok.
Đáp án đúng theo mặc định của game cho câu hỏi vừa rồi là Gò Dương Xuân, tôi không biết điều này có đúng hay không vì đây là một trong những bức màn bí ẩn của lịch sử nước nhà, nhưng vào game rồi thì điều không thể cũng biến thành có thể chỉ cần chuỗi mã code là được. Vì trả lời anh nên câu hỏi sau tôi chậm một chút, chỉ được chín điểm lại trở về xếp thứ hai.
Sau đó là những câu đơn giản hơn: “Đinh Tiên Hoàng lên ngôi vua năm bao nhiêu?”, “Bao nhiêu sứ quân bị Đinh Bộ Lĩnh dẹp tan?”, “Hội thề Lũng Nhai được tổ chức ở đâu?”,… Đáp án là gì không quan trọng, quan trọng là tôi nhìn thấy nick Mộ Dung Thiên của người bạn mà tôi mới quen đứng nhởn nhơ ở vị trí thứ mười trong bảng xếp hạng ngay khi cuộc thi vấn đáp kết thúc.
Tôi chưa kịp thắc mắc tại sao anh ta lại có thể vào thi sau mà điểm cao như vậy thì anh gửi tin mật cho tôi:
– Không ngờ em cũng giỏi lịch sử như vậy.
Tôi trả lời anh:
– Em không giỏi, phải tốn rất nhiều công sức mới tìm được hết đáp án của hoạt động này.
– À. Lần đầu tham gia vấn đáp của cái trò này đó, khi nãy sai hết mấy câu. Mai chắc phải tìm hiểu thêm.
Tôi ngoác miệng ra nhìn.
– Lần đầu? Anh nói giỡn với tôi sao?
– Lúc học để ý một chút là trả lời được mấy câu hỏi này mà.
Tôi ném cho anh icon vuốt mồ hôi trán. Anh lại nói:
– Anh nói thật mà không tin sao?
Đang nói chuyện, tin của Vô Tình nhảy bật lên làm tôi dừng mọi động tác mất một nhịp. Anh giải thích cho tôi về chuyện tôi gọi anh không trả lời:
– Chiều nay anh bận tới giờ mới giữ máy được nên không trả lời em. Đừng giận nha vợ.
Tôi cười:
– Không sao. À, sao tắt nhận đội?
– Anh không tắt, có người mời anh trước.
– À.
– Đang làm gì?
– Giúp bạn mới luyện cấp.
– Vợ anh lớn rồi!
Kèm theo đó là icon cười ngặt nghẽo. Tôi gửi cho anh hình dao găm.
– Anh mới nói cái gì đó?
– Anh vẫn chưa xong việc, em cứ tiếp tục, cần vào đội thì lên sơn động tầng sáu, vào đội Mr.Tiên.
– Ok, anh làm gì làm đi.
Ngay sau đó Mộ Dung Thiên gửi tin mật cho tôi:
– Sao vậy, đang bận gì à?
Hình như, nãy giờ cũng lâu rồi tôi chưa trả lời Vũ.
– Có bạn khác vừa nói chuyện với em.
Các bạn không biết đâu, dù là mạng ảo vẫn có thể khiến cho người ta có tình, có vui buồn hờn giận… tôi và anh đang như thế. Tôi không biết sự xuất hiện của Vũ có làm xáo trộn sự bình yên vốn có giữa chúng tôi hay không. Nhưng kết quả cuối cùng đã khiến tôi rất bất ngờ… khiến tôi có thể khẳng định chắc chắn rằng… “mọi thứ thông qua mạng ảo là không tin được”. Ngăn cách nhau bởi màn hình máy tính, ai biết được người bên kia như thế nào, lời nói họ là thật hay giả dối, bởi bản thân tôi cũng nói dối rất nhiều. Và một điều nữa, có những người ngày từng ngày ăn cùng một mâm sống chung một nhà vẫn dối lừa nhau thì người và người cách nhau qua mạng ảo có thứ gì đáng để tin nhau?
Nhưng giữa những bộn bề, những lọc lừa đó, tôi lựa chọn tin anh như một người bạn thân, chọn ra gặp anh để khoảng cách giữa chúng tôi gần lại, vậy mà anh vẫn lừa tôi… Tôi biết anh nói dối đó nhưng hết lần này đến lần khác tôi vẫn chọn tin anh… nên đến cuối cùng mới có một câu chuyện để tôi kể, và câu chuyện tôi đang kể đây chính là khởi đầu của tôi và anh.
– —
Chú thích – đáp án 3 câu hỏi:
1. Đinh Tiên Hoàng lên ngôi vua năm bao nhiêu? – 924
2. Bao nhiêu sứ quân bị Đinh Bộ Lĩnh dẹp tan? – 12
3. Hội thề Lũng Nhai được tổ chức ở đâu? – xã Ngọc Phụng, H. Thường Xuân, Thanh Hóa.
(hết chương)